Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012

Chuyện tây, chuyện ta và cơ hội từ những lần thất nghiệp



bởi Tuan Nguyen vào ngày 30 tháng 11 2011 lúc 18:51 · 
Chuyện tây: 'Tạp vụ' ở Microsoft

Một anh chàng thất nghiệp nộp đơn vào vị trí tạp vụ tại Microsoft. Viên giám đốc nhân lực phỏng vấn một hồi rồi kiểm tra bằng một bài dọn dẹp sàn nhà.

"Anh được nhận", ông ta nói. "Hãy cho tôi địa chỉ e-mail của anh, tôi sẽ gửi mẫu đơn xin việc để anh điền vào rồi hẹn ngày bắt đầu làm".

"Nhưng tôi không có máy tính, cũng chẳng có e-mail", anh chàng bối rối trả lời.

"Thế thì tôi rất tiếc", viên giám đốc nói. "Anh không có e-mail nghĩa là anh không tồn tại. Và những ai không tồn tại thì không thể có công việc được".

Anh chàng ra đi trong nỗi thất vọng. Anh không biết phải làm gì với 10 đô la duy nhất trong túi. Nhưng sau đó, anh ta quyết định đến siêu thị và mua 10 cân cà chua rồi bán dạo cho từng nhà. Chưa đầy 2 tiếng sau, anh đã thu về 20 đô la. Anh tiếp tục công việc đó thêm 3 lần nữa và trở về nhà với 60 đô la.

Nhận thấy mình có thể kiếm kế mưu sinh với việc này, anh chàng trở nên chịu khó, đi rất sớm và về rất khuya. Thế là tiền của anh cứ tăng lên gấp 2, gấp 3 mỗi ngày. Chẳng mấy chốc anh đã mua được xe bán dạo, rồi xe tải và sở hữu cả đội xe bán hàng. 5 năm sau, chàng trai trở thành một trong những nhà bán lẻ thực phẩm lớn nhất ở nước Mỹ.

Anh bắt đầu lập kế hoạch cho tương lai của gia đình và quyết định mua bảo hiểm nhân thọ. Anh gọi cho một đại lý bảo hiểm. Khi thỏa thuận xong, nhân viên của hãng hỏi anh địa chỉ e-mail.

"Tôi không có e-mail", anh trả lời.

"Anh không có e-mail, nghĩa là chưa xây dựng được một đế chế. Nếu có e-mail, anh thử nghĩ xem anh sẽ làm được gì nào?"

Anh chàng nghĩ một lát rồi phấn khởi nói: "Ồ, phải rồi, tôi sẽ làm được nhân viên tạp vụ ở Microsoft".

Chuyện ta: Làm quét rác phải có bằng cấp 3

Có 1 ông quét rác ở trường cấp 3. Ông già rồi, khoảng 50 tuổi. Ông đã cặm cụi quét dọn cho ngôi trường hơn 30 năm. Rồi tới 1 ngày trên có quy định, phải có bằng cấp 3 mới được quét rác.

Ông nói: "Mèng ơi, cái thời của tôi có được đi học đâu, giờ làm chi có cái bằng đây."

Hôm sau hiệu trưởng gọi ông lên phòng nói chuyện và bảo "Cháu rất tiếc. Cháu sẽ bảo kế toán thanh toán cho bác khoản lương tháng này và tháng sau."

Ông già trở về nhà, buồn bã, lôi tre ra đan rổ rồi bán ra chợ.

...

Tới 1 ngày đế chế của ông trải dài vài ba tỉnh thành. Có ông nhà báo tới phỏng vấn. Nhà báo hỏi: Thưa ông, con đường học vấn của ông có chông gai không?"

Ông già nói: "Tôi không được đi học"

Nhà báo hỏi: "Thế nếu được đi học, chắc giờ cơ ngơi của ông phải to lắm nhỉ?"

Ông già trầm tư và nói : "không, nếu được đi học thì giờ tôi đang quét rác ở cái trường kia kìa".

(St)
------
Thế đấy, đôi khi cơ hội lại đến với ta từ những lần tưởng chừng như chẳng còn gì cả. Chỉ cần ta biết cách đứng lên sau mỗi lần thất bại, chịu khó tư duy, không nản chí thì không hẳn cái mà ta không có sẽ cản trở ta, mà là bước ngoặt để ta có thêm một cơ hội mới tốt hơn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét